13 thg 5, 2012
Hôm nay là Chủ Nhật thứ hai của tháng Năm...Má có biết ngày này là ngày gì không? Là ngày để tụi con tri ân, báo hiếu với Má. Nhưng con không biết làm gì để cho Má vui, con chỉ biết ngồi viết những dòng blog thế này thôi, con xin lỗi Má nhiều, sau này có điều kiện con sẽ đền đáp sau Má nhé. Con muốn nói con ♥ Má thôi.
Con có được ngày hôm nay tất cả là Má đã hy sinh cho con. Lúc con còn nhỏ, con được Ba dặn con rất nhiều. Qua những lời dặn đó con thấy thương Má nhiều hơn. Má đã chịu nhiều khổ cực để con trở thành như bây giờ. Con biết con không phải là con trai nên con không thể nào hiểu hết được Má như thế nào, cũng như con không thể nào chia sẽ được những khó khăn trong cuộc sống của Má. Con chỉ biết học tốt, ngoan ngoãn, và giúp Má tất cả những gì con có thể.
Con nhớ rất nhiều kỉ niệm giữa con và Má khi con còn ở nhà. Con nhớ lúc nhỏ, mỗi sáng dậy đi học, tìm không thấy quần áo đi học đâu là "Má có thấy quần áo đi học của con đâu không", heiz...Má mà kêu "không" là con lại không dám hỏi câu thứ hai vì sợ Má la. Bây giờ con nghĩ lại thì con thấy con thật sung sướng, không lo gì cho bản thân cả. Rồi những lần con canh nồi thịt kho bị cháy, cái đó thì con không thể nào giấu Má được rồi vì cái mùi khét lẹt bay sang cả nhà hàng xóm sao mà giấu được nữa. Hì..con chỉ biết chuẩn bị tâm lí bị la thôi, nhưng sau này Má đã ít la con hơn nhiều rồi. ^^. Rồi những lần con cùng Má đi chợ, con đã học được rất nhiều thứ từ những lần đi chợ đó. Không những kiến thức từ sách vở mà những thực tế mà con không bao giờ thấy được. Cho đến bây giờ con vẫn muốn đi chợ cùng với Má, con muốn đi mua đồ cùng Má để con được trở thành đứa con bé bỏng của Má ngày nào. Có lẽ từ nhỏ đến giờ con chưa bao giờ ôm Má một lần phải không Má. Nhưng như thế Má đừng hiểu là con không yêu Má đâu nhé! Những gì con yêu nhất con đều cho vào trái tim của con, kí ức của con, để rồi mỗi lần con cần con lại lấy chúng ra. Con không muốn nói ra để rồi điều đó trở thành vô nghĩa đối với con. Con đã bắt đầu thấy Má già đi rồi. Những nếp nhăn của thời gian đã tạo ra trên khuôn mặt Má. Con buồn vì Má đã già mà con chưa làm gì được cho Má. Con nhớ Má, nhớ người Mẹ duy nhất và mãi mãi trong cuộc đời con. Con mong Má sống tốt và mạnh khỏe để đi cùng với tụi con sau này Má nhé! Con yêu của Má.
P/s: À, sắp tới sinh nhật Má rồi, con đã kiếm được người đưa Bánh Kem với Hoa cho Má rồi. Má yên tâm nhé! ^.^
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét :