5 thg 6, 2012

Cafe - Vị Đắng Ngọt Ngào

0 nhận xét
Cafe là một loại thức uống màu đen, được chế biến từ hạt cafe, được sử dụng rộng rãi trên khắp thế giới, được nhiều người ưa chuộng trong đó có cả Việt Nam.

Cafe

Theo một truyền thuyết được ghi lại, vào năm 1671, những người chăn dê ở Kaffa thuộc Ethiopia ngày nay, phát hiện ra những con dê của họ đã ăn một cành cây có hoa màu trắng và quả màu đỏ, sau đó chúng chạy nhảy đùa giỡn đến tận đêm khuya. Một trong số người chăn dê đã thử và xác nhận công hiệu đó rồi đem kể cho các thầy tu trong một tu viện gần đó. Họ đem loại quả đó ép thành nước uống và tỉnh táo vui vẻ cầu nguyện đến tận đêm khuya. Nhờ dê mà chúng ta tìm ra được cây cà phê.

Cafe - có một chất gọi là caffein, đó là chất gây nghiện, nhưng với một lượng vừa đủ thì nó sẽ giúp ta tỉnh táo và tái tạo lại năng lượng cho một ngày làm việc mới.

Cafe - có vị đắng, một vị khó chịu trong những vị của cuộc đời, là một vị đắng dễ chịu, một vị đắng mà ai cũng muốn thưởng thức, vị đắng của tạo hóa ban cho loài người chúng ta, loại thức uống có vị đắng giúp ta sảng khoái và tràn đầy năng lượng để làm việc, là một vị đắng ngọt ngào.

Cafe - có một mùi hương rất thơm, có thể lan tỏa với không gian rất rộng, khó mà kiềm lòng khi ngửi thấy mùi hương của cafe. Mùi hương của cafe cũng có thể giúp tinh thần thoải mái, phấn chấn hơn khi cơ thể mệt mỏi.

Cafe sáng đã là một thói quen hình thành từ rất lâu trong lối sống, nề nếp của người Việt Nam, chúng ta rất dễ dàng nhận thấy những quán cafe mọc hai bên đường và những con người ngồi nhâm nhi thưởng thức ly cafe sáng. Một ngày mới bắt đầu với sự thoải mái, dịu dàng và vui tươi.

Cafe với hơn hàng tỉ người thưởng thức đã đẩy cafe không chỉ đơn thuần là tên của một loại thức uống mà thay vào đó là một công việc, một việc làm, một cuộc hẹn, một cuộc gặp gỡ, trao đổi.....Nó đã tạo ra một phong cách sống lịch thiệp, tao nhã, sang trọng cho cuộc sống này thêm. Từ quán cóc vỉa hè, từ những con người bình dân, chân lấm tay bùn đến công ty sang trọng, to lớn, đến những người văn phòng, nhân viên công ty với quần áo sạch sẽ, gọn gàng, bất kì ở đâu cũng có cafe, bất kì ai cũng có thể thưởng thức cafe.

Mở đầu cho một cuộc hẹn, một cuộc gặp gỡ đều bắt đầu :"Cafe nhé!". Cafe trở thành từ ngữ giao tiếp xã hội không thể thiếu trong thời buổi hiện nay. Nó giúp cho mọi việc trở nên suông sẻ dễ dàng hơn. Giúp cho người nói lẫn người nghe đều thấy khó lòng từ chối.

Và tôi, cũng là một tín đồ của Cafe. Cafe sáng, cafe trưa, cafe chiều hay cafe tối, tôi không có cái định nghĩa thời gian khi thưởng thức cafe, một khi thèm là uống vô tội vạ, và không ít lần trở thành nạn nhân của cafe. Tôi bắt đầu thưởng thức cafe từ những lần uống lén cafe của Ba khi đi mua cafe cho Ba. Và không biết trời đánh thế nào mà ghiền luôn (ghiền nặng) cho tới bi giờ. Lần đầu tiên nhâm nhi: "Ôi sao mà nó đắng thế! Khó chịu quá, không uống nữa!". Lần thứ hai: "Hôm nay cũng như hôm qua, vẫn đắng như thường nhưng không uống không được!". Lần thứ ba: "Đắng là bình thường, cafe mà không đắng không phải cafe nữa rồi" và cứ thế, cafe in sâu trong tôi là một vị đắng bình thường, vị đắng tự nhiên và hiển nhiên là như thế, một mặc định không biết có từ khi nào. Đối với tôi cafe là một vị đắng ngọt ngào nhất trong tất cả các vị đắng khác. Và từ cafe tôi đã biết nhiều điều trong cuộc sống.

0 nhận xét :